Sự Phẫn Nộ Của Người Cha
Chương 1
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Tôi lắp thiết bị nghe lén vào điện thoại của con rể, vậy mà lại nghe thấy con gái tôi kh//óc l//óc gào lên:
“Tôi đang mang bầu còn phải đi công tác, anh lại lén lút sau lưng tôi đi chơi đàn bà khác!”
Trong lòng tôi chấn động, bởi vì lúc đó đã vang lên tiếng ẩ//u đ//ả.
Tiếng khóc cùng tiếng th//ét chói tai của con gái, hu//ng hă//ng kéo giật trái tim tôi. Tôi vội vàng bật dậy, vợ hỏi tôi đi đâu, nhưng tôi đã như phát đi//ên mà lao ra khỏi cửa.
Bên đầu dây nghe lén không còn tiếng đá//nh nhau nữa.
Tôi nghe thấy mẹ chồng con gái tôi hoảng hốt kêu lớn:
“Nửa đêm rồi còn cãi nhau cái gì thế này… trời ơi, sao lại toàn là m//áu thế này, phải làm sao đây?”
Giọng con rể cũng đầy hoảng loạn:
“Chẳng lẽ bị s//ay th//ai rồi? Này! Em tỉnh lại đi, anh nói với em, đừng giả chec mà, mau tỉnh lại đi!”
Tiếng bà thông gia tức giận mắng:
“Cô ta bị con ch ọc t ức đến phát ng ất đi, động thai rồi, mẹ sớm đã bảo con đừng có lăng nhăng, còn không mau đưa đi bệnh viện!”
Đầu dây bên kia vang lên những tiếng ồn ào vội vã.
Tay tôi nắm chặt vô lăng, run rẩy không ngừng.
Chuyện con rể ng//oai t//inh, tôi đã sớm hoài nghi, bởi vì bạn tôi từng nói đã thấy một người giống hệt con rể tôi cùng người phụ nữ khác ra vào khách sạn.
Để thu thập chứng cứ, tôi biết con gái phải đi công tác, bèn gọi con rể đến nhà giúp sửa ống nước. Nhân lúc nó bận rộn, tôi tháo điện thoại của nó ra gắn thiết bị nghe lén, muốn xem có phải nhân lúc con gái tôi đi vắng, nó sẽ lén lút đi chơi bời đàn bà ngoài kia hay không.
Tôi vốn định dùng cách an toàn nhất để bảo vệ con gái, ai ngờ sự việc lại ập đến nhanh đến vậy!
Tôi vội vàng cầm điện thoại gọi cho con rể, nhưng điện thoại lại bị cúp máy!
Rất nhanh, con rể đã gửi cho tôi một tin nhắn:
“Ba, con đang họp, không tiện nghe điện thoại.”
Tôi tức đến phát điên, vội vàng gọi lại, nhưng phát hiện nó đã tắt máy!
Không chỉ nó, mà cả điện thoại của mẹ nó cũng tắt máy luôn!
Từ thiết bị nghe lén, tôi nghe thấy giọng con rể lo lắng:
“Mau tắt máy đi, ba cô ấy đột nhiên gọi tới, không biết có việc gì tìm cô ấy không!”
Bà thông gia tức giận nói:
“Bây giờ con mới biết chột dạ à, một cuộc điện thoại thôi cũng đủ dọa con thành thế này!”
Tôi sắp phát điên rồi!
Tôi có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện, nhưng tôi lại không liên lạc được, thậm chí cũng không biết họ đưa con gái tôi tới bệnh viện nào!
Tôi vội vàng lấy điện thoại gọi báo cảnh sát. Tổng đài sau khi nghe xong thì nghi hoặc hỏi tôi:
“Ông rốt cuộc muốn báo gì? Bọn họ chẳng phải đã đưa con gái ông tới bệnh viện rồi sao?”
Tôi nóng nảy nói:
“Có thể giúp tôi tra xem họ ở bệnh viện nào không?”
Đầu dây bên kia khách khí trả lời:
“Chuyện này không tra được đâu, không còn gì thì cúp máy nhé.”
Điện thoại bị cúp ngang.
Tôi ngồi trong xe, toàn thân run rẩy vì tức giận.
Tôi nghe thấy con gái đã được đưa vào bệnh viện, cũng nghe thấy giọng bác sĩ đầy lo lắng:
“Ối vỡ kèm theo xu//ất huy//ết nhiều, đây là dấu hiệu dọa sinh, nhưng sản phụ đang trong trạng thái h//ôn m//ê, nhất định phải lập tức m//ổ l//ấy th//ai!”
Mẹ chồng con gái tôi nó vừa nghe liền hoảng hốt, vội vàng nói:
“Không được! Không thể mổ, nhất định phải sinh thường, nếu không đứa trẻ sẽ không thông minh!”
Bác sĩ kích động nói:
“Liên quan đến t//ính m//ạng đó! Hiện tại sản phụ hoàn toàn không thể sinh thường, như vậy sẽ ng//uy hi//ểm đến tí//nh m//ạng!”
Mẹ chồng con gái tôi điên cuồng hét lên:
“Nếu cháu trai tôi sinh ra mà là thằng ngốc, ông có chịu trách nhiệm nổi không! Các người phải tìm cách cho nó sinh thường, dù sao chúng tôi cũng không ký, các người không được phép mổ. Nếu các người dám mổ, tôi sẽ kiện các người ra tòa!”
Nghe những lời ấy, tôi xúc động đến run rẩy, vội vàng cầm điện thoại tìm trong danh bạ.
Tôi gọi cho một người bạn cũ làm bác sĩ. Vừa bắt máy, tôi đã không kìm nổi mà bật khóc, nghẹn ngào nói:
“Bạn ơi, cứu tôi với, xin hãy cứu con gái tôi!”
Bạn tôi bảo tôi đừng hoảng loạn. Tôi thở hổn hển, cố gắng diễn đạt tình hình hiện tại, nhưng trong đầu như có một luồng khí nóng xông thẳng lên, khiến tôi nói năng run rẩy, ngón tay cũng không ngừng phát run.
Tôi biết, đó là cơn giận.
Cơn giận này tôi không khống chế được, cơ thể tôi dường như sắp không chịu nổi nữa!
Bạn tôi nghe xong, sốt sắng nói:
“Hỏng rồi, hỏng thật rồi! Nếu mẹ chồng con gái ông có mặt ở đó thì nguy rồi! Quy định bệnh viện là: nếu không có người nhà, họ có thể lập tức mổ lấy thai để cứu người. Nhưng nếu người nhà ở đó, chỉ cần bà ta không ký tên, con gái ông coi như mất mạng, bệnh viện cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nó chec thôi!”
Tôi khóc lóc nói:
“Đó là mạng người mà! Sao bệnh viện có thể không cứu chứ!”
Bạn tôi thở dài:
“Không có chữ ký của người nhà thì không được, ông bình tĩnh lại. Tôi sẽ lập tức nhờ toàn bộ bạn bè trong ngành y của tôi, tìm cho bằng được con gái ông đang ở bệnh viện nào, dù có lật tung cả đất trời cũng phải tìm ra!”
Tôi liên tục nhắc nhở bản thân, để cứu con gái, tôi tuyệt đối không thể chạy loạn như một con ruồi mất đầu.
Tôi mở bản đồ trên điện thoại, hồi tưởng lại khoảng thời gian con rể lái xe.
Trong thiết bị nghe lén, tôi nghe thấy, lúc nãy hắn lái xe khoảng tám đến mười phút.
(Còn tiếp)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰