Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

MÂY TAN TRỜI LẠI SÁNG

Chương 11



Facebook Group
🌟 Tham gia nhóm Facebook!

🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄

Chương 11:

 

Tôi nhìn thẳng mắt anh, từng chữ rõ ràng:

 

“Em không thích anh.”

 

Tôi sẽ không bao giờ hạ thấp mình nữa.

 

 

Mấy ngày không gặp, Cố Thịnh chẳng thay đổi gì.

 

Anh không mang dáng vẻ tiều tụy của kẻ thất tình, cũng không hiện nét giận dữ vì bị lừa dối.

 

Chiếc áo khoác màu xám đậm được nhân viên phục vụ cất đi, anh mặc áo len cổ lọ màu đen, cúi mắt, mười ngón tay đan vào nhau đặt trước mặt.

 

Tôi không biết nên nói gì, chỉ đành im lặng theo.

 

Mãi đến khi Cố Thịnh mở lời trước:

 

“Những gì em từng làm với anh… em có dùng qua với người khác không?”

 

Tôi ngỡ anh sẽ hỏi thẳng tại sao tôi lừa anh, không ngờ lại là câu này. Nhất thời, tôi chưa kịp phản ứng.

 

“… Không.”

 

Đúng vậy, ngay cả với Lộ Ngạn, tôi cũng chưa bao giờ dụng tâm nghiên cứu kỹ sở thích của anh ta như thế.

 

Sắc mặt Cố Thịnh vẫn bình lặng, nhưng ánh mắt dường như dịu đi đôi chút.

 

“Em…” Tôi định nói mình không cố ý, nhưng nghĩ lại, thật sự không mở miệng nổi. Đành hạ giọng:

 

“Em xin lỗi vì đã lừa anh. Em biết anh có tức giận thế nào cũng đúng. Nếu từ nay anh không muốn gặp em nữa, em có thể…”

 

Tôi nắm chặt ngón tay.

 

“Em có thể nghỉ việc.”

 

Cố Thịnh khựng lại:

 

“Hôm nay anh đến không phải để nói chuyện này.”

 

“Những ngày qua, anh nghĩ rồi. Anh thật sự rất thích em. Cho dù biết em từng lừa dối anh nhưng anh vẫn thích em.”

 

Cố Thịnh vốn dĩ là người như thế, không giỏi nói tình cảm, nhưng khi nói thì thẳng thắn, chẳng hề giấu diếm.

 

Tình yêu của anh, giống như con người anh: không cần che đậy, chẳng bao giờ giấu giếm tâm tư.

 

“Nhưng một tình cảm dựng trên giả dối thì không thể bền lâu. Anh thích ở em là sự kiên cường, không chịu khuất phục trước khó khăn. Thích em luôn có kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời, biết mình muốn gì, không để ngoại vật chi phối.”

 

“Anh thích người đồng chí hướng với mình, chứ không phải một Chu Niệm chỉ biết thích Holy Mountain, thích đi Hokkaido trượt tuyết, thích Lehmus Gin.”

 

“Anh tin rằng, hai người ở bên nhau, tam quan hợp với nhau quan trọng hơn sở thích tương đồng. Chúng ta không chỉ là người yêu, mà còn là bạn đồng hành, là chiến hữu. Chúng ta sẽ luôn cùng một con đường, chứ không phải càng đi càng xa, cuối cùng tách lối.”

 

Anh ngẩng đầu, đôi mắt màu hổ phách nhìn thẳng vào tôi, ánh nhìn kiên định:

 

“Anh thích em. Anh hy vọng từ nay chúng ta đừng giả vờ nữa.”

 

“Anh muốn cùng em đi hết cả đời.”

 

Tôi sững sờ.

 

Có vô vàn lời muốn nói, nhưng khi mở miệng lại chẳng thốt được câu nào.

 

Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ tôi được lựa chọn một cách kiên định như vậy.

 

Quá khứ cho tôi hiểu rằng, tình yêu vốn không đáng hy vọng.

 

Vì thế, tôi quen dùng thủ đoạn, kỹ xảo để đổi lấy tình cảm. Tôi tưởng đó là đúng, là không có gì sai.

 

Bao nhiêu người vẫn sống cuộc đời hôn nhân chỉ để tạm bợ đi qua ngày.

 

Còn về tình yêu chân chính, thứ đó chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, trong phim ảnh, như một bóng ma vậy. Ai cũng nói có, nhưng chưa từng có ai thực sự thấy.

 

Miễn tìm được một người hợp ý, cùng nhau qua ngày là được. Cần gì yêu hay không yêu.

 

Tôi từng cho rằng, mình sẽ không sao cả.

 

Cho đến khi có một người xé rách lớp ngụy trang, nói rằng anh thích chính con người thật của tôi.

 

Anh nói tôi không cần giả vờ, nói rằng anh muốn chúng tôi ở bên nhau mãi mãi.

 

Anh khác hẳn Lộ Ngạn.

 

Tôi dùng những thủ đoạn cũ kỹ đó với anh, thật ra là đang xúc phạm anh.

 

Trong khoảnh khắc, bao cảm xúc hỗn loạn biến thành khoảng trống lớn lao.

 

Lẽ ra tôi có thể nói nhiều lời dỗ dành, nhưng tôi chỉ ngây ngốc gật đầu.

 

“Được. Em đồng ý.”

 

Cố Thịnh cười.

 

Nụ cười hiếm hoi ấy, như mặt băng trong mùa đông bất ngờ nứt ra, để lộ một vũng xuân thủy.

 

“Vậy thì… anh tha thứ cho em.”

 

Tôi bắt đầu nghiêm túc ở bên Cố Thịnh.

 

Không còn tỉ mỉ tra xét sở thích của anh, mà dần dần hòa hợp cùng nhau.

 

Tôi không ép mình đi xem những bộ phim anh thích nữa, buổi tối ăn xong cơm, hai đứa cùng ngồi trên sofa xem phim kinh dị mà tôi mê.

 

Bề ngoài anh vẫn bình thản, nhưng đến đêm thì bất ngờ gặp ác mộng, bừng tỉnh, ôm chặt lấy tôi rất lâu không nói gì. Mãi đến lúc tôi sắp ngủ thiếp đi, anh mới khẽ khàng thổ lộ:

 

“Vợ ơi, sau này mình đừng xem phim kinh dị nữa được không…”

 

Tôi không uống rượu vang nữa, mà kéo anh đến mấy quán nhỏ bên đường uống rượu trắng. Anh không quen, mặt đỏ gay, cứ ho sặc sụa, còn tôi thì cười nghiêng ngả.

 

Anh dù giận dỗi mà vẫn cố giữ vẻ nghiêm túc, sau đó tôi phát hiện anh lén mua một đống rượu trắng về nhà, cố gắng luyện tửu lượng.

 

 

Lộ Ngạn rời đi, không còn quấn lấy tôi nữa.

 

Nghe nói không hiểu sao anh ta quay về tiếp quản gia nghiệp, lao vào cuộc chiến với đám con riêng kia đến sống chết.

 

Đầu tháng Ba, Cố Thịnh cầu hôn tôi.

 

Anh nói muốn cưới sớm, không muốn chờ đợi.

 

Không biết sao tin đính hôn lại truyền đến tai Lộ Ngạn, anh nhất quyết hẹn tôi ra nói chuyện.

 

Tôi kể với Cố Thịnh, rồi hẹn Lộ Ngạn ở lưng chừng núi, phía dưới là biển, sóng ầm ầm xô vào vách đá, hải âu chao liệng giữa trời.

 

Lộ Ngạn mặc áo hoodie đen, dựa vào lan can. Anh đưa tôi một lon bia, ngửa cổ uống một ngụm, liếc thấy chiếc nhẫn kim cương tám carat trên tay tôi, giọng chua chát:

 

“Hai người mới quen nhau bao lâu mà đã đính hôn rồi?”

 

Tôi nắm lon bia, mỉm cười:

 

“Ở bên đúng người thì đâu cần chờ lâu.”

 

Anh khẽ cười nhạt, rồi im lặng nhìn ra biển, hồi lâu mới nói:

 

“Chu Niệm, vậy còn anh thì sao? Em chơi chán anh rồi thì quẳng đi, giờ em hạnh phúc mỹ mãn, còn anh thì phải làm sao?”

 

“Con gái thích anh nhiều lắm, còn sợ gì không tìm nổi đối tượng à?” - Tôi cười cười, đưa tay vỗ vai anh. Thấy anh không cười, tôi rụt tay lại, khẽ giọng:

 

“Lộ Ngạn, thật ra anh cũng không thật lòng thích em đâu. Nếu thật lòng, thì lúc còn ở bên nhau, anh đã không phản bội em hết lần này đến lần khác.”

 

“Anh chỉ là chưa từng bị ai đá, nên không cam tâm vì em chủ động nói chia tay thôi.”

 

Lộ Ngạn không nói, chỉ ngửa cổ uống cạn lon bia.

 

Tôi đưa lại lon cho anh:

 

“Chúc anh sau này hạnh phúc. Lần này em nói thật.”

 

Rồi tôi xoay người rời đi.

 

Đi xa rồi, Lộ Ngạn bất ngờ gọi với theo, giọng run run:

 

“Nhưng Chu Niệm, anh thật sự thích em!”

 

Bước chân tôi không dừng, chỉ giơ tay vẫy nhẹ, rồi tiếp tục đi thẳng.

 

Điện thoại rung, là tin nhắn của Cố Thịnh.

 

“Anh đã luyện tập để cao tửu lượng xong rồi, tối nay quyết chiến quán nướng dưới nhà.”

 

Tôi bật cười, trả lời:

 

“Được, ai gục trước thì là chó.”

 

Xa xa trời cao biển rộng, ánh nắng xuyên qua tầng mây.

 

Mùa xuân, cuối cùng cũng đã tới.

 

_HẾT_

(Đã hết truyện)

Chồng Tôi Thuộc Về Người Khác (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện Đại, Nữ Cường, Vả Mặt,

Ngày kỷ niệm năm năm kết hôn, món quà mà Giang Vụ nhận được lại là một cuộc gọi từ văn phòng luật sư.

“Xin chào, là bà Chu phải không? Đây là văn phòng luật Thanh Luật. Có người muốn khởi tố, nói rằng chồng bà – Chu Nghiễm Tu – tình nghi giam giữ trái phép một thiếu nữ. Mong bà đến một chuyến để phối hợp điều tra.”

Tim Giang Vụ chùng xuống, ngón tay lạnh buốt.

Cô đại khái đoán được là chuyện gì, nhưng vẫn vội vã quấn khăn quàng rồi ra ngoài.

Trong văn phòng luật, đèn sáng trưng. Giang Vụ vừa bước vào đã thấy cô gái trẻ đang bị vây quanh ở giữa.

Cô gái bĩu môi, vẻ mặt không cam lòng:

“Các người làm ăn kiểu gì vậy? Còn không mau khởi tố, bắt hắn đi? Hắn nhốt tôi trong phòng tổng thống của khách sạn suốt bảy ngày bảy đêm! Làm tôi xuống giường cũng không nổi! Thế này không gọi là giam giữ thì gọi là gì?”

Giọng nói của cô gái mềm mại, mang theo sự nũng nịu, thậm chí còn có chút… khoe khoang.

Mấy luật sư kỳ cựu nhìn nhau, ánh mắt đầy bất lực, như thể “lại nữa rồi”.

Một thực tập sinh mới thì lại tưởng thật, phẫn nộ:

“Cái… cái này quá đáng lắm rồi! Tổ trưởng, chúng ta chẳng phải nên lập tức khởi tố sao?”

Một luật sư lớn tuổi vội kéo cậu ta lại, hạ giọng:

“Cậu nói linh tinh cái gì thế! Đó là Chu Nghiễm Tu! Đại tài phiệt Nam Thành đấy!”

“Thì đã sao? Là tài phiệt thì có quyền coi trời bằng vung chắc?” Thực tập sinh cứng cổ cãi. 2

Chu Nghiễm Tu dịu giọng hỏi:

“Vậy tổ tông nhỏ của anh muốn thế nào mới hết giận đây? Hay là… anh thật sự vào ngồi mấy ngày nhé?”

Nói xong, anh còn đứng dậy, làm như muốn đi về phía luật sư.

Tô Chỉ Ninh lập tức hoảng, ôm chặt lấy eo anh:

“Không được đi!”

Cô vùi mặt vào ngực anh, giọng nghẹn ngào xen tiếng nức nở:

“Anh đối xử với em tốt như vậy làm gì chứ… Em còn muốn bắt anh, thế mà anh vẫn cứ nuông chiều em thế này…”

Chu Nghiễm Tu khẽ vuốt tóc cô, giọng nói dịu dàng đến mức khó tin:

“Bởi vì anh thích em mà, tổ tông nhỏ của anh.”

Tô Chỉ Ninh bật cười trong nước mắt, ngẩng lên hôn khẽ vào cằm anh:

“Em sau này không quậy nữa. Chúng ta về nhà đi.”

“Được, về nhà.” Anh nắm tay cô quay người.

Nhưng đúng lúc xoay người, ánh mắt anh lướt qua góc phòng, chợt dừng lại.

Giang Vụ đứng đó, mặt trắng bệch.

Trong mắt Chu Nghiễm Tu thoáng trầm xuống, lóe qua một tia cảm xúc khó nắm bắt, nhưng rất nhanh đã trở lại bình tĩnh.

“Em đến đây làm gì?”

Tô Chỉ Ninh vội giành lời:

“Là em bảo luật sư gọi cô ấy đến, anh sẽ không giận em chứ?”

Chu Nghiễm Tu liếc nhìn Giang Vụ, thản nhiên nói:

“Không.”

Bên cạnh, ông luật sư già vỗ vai thực tập sinh, giọng không to không nhỏ, vừa đủ để ai cũng nghe rõ:

“Thấy chưa? Là vợ thì sao? Ai chẳng biết vợ Chu tổng chẳng qua chỉ là vật trang trí.”

Hai chữ “vật trang trí” như hai lưỡi dao tẩm độc, hung hăng đâm thẳng vào tim Giang Vụ, rồi còn tàn nhẫn xoáy sâu.

Đúng vậy, năm năm qua, cô chỉ là vật trang trí.

Một kẻ đáng thương, chỉ để chứng kiến anh yêu thương người khác mà thôi.

Nhưng có ai còn nhớ, năm năm trước, Chu Nghiễm Tu cũng từng nâng niu cô trong lòng bàn tay.

Khi ấy, cô là bạn thân nhất của em gái anh – Chu Niệm Sinh, ngày nào cũng sang nhà họ Chu.

Chu Nghiễm Tu là người đứng trên đỉnh cao trong giới hào môn, năng lực xuất chúng, cao ngạo lạnh lùng, đối với ai cũng xa cách. Ban đầu, Giang Vụ rất sợ anh, mỗi lần gặp cứ như chuột thấy mèo.

Thế nhưng sau đó, cô nhận ra, vị Diêm Vương lạnh mặt ấy hình như lại đối xử với cô rất khác biệt.

Anh nhớ rõ món ngọt cô thích ăn, luôn dặn người làm chuẩn bị sẵn.

Cô lỡ tay làm vỡ bình cổ anh sưu tầm, phản ứng đầu tiên của anh là xem tay cô có bị thương không.

Cô sốt cao, anh bỏ dở cuộc họp quan trọng, ngồi trông cả đêm.

Cô ngốc nghếch nói với Chu Niệm Sinh:

“Anh trai cậu hình như cũng không đáng sợ lắm nhỉ.”

Chu Niệm Sinh bật cười:

“Đồ ngốc, anh tớ là thích cậu rồi đấy! Người khác anh còn lười nhìn lấy một cái.”

Cô vừa kinh ngạc vừa hoang mang, chẳng bao lâu, Chu Nghiễm Tu thật sự bắt đầu theo đuổi cô, vừa bá đạo vừa dịu dàng.

Một người đàn ông như thế, một khi đã để tâm, hầu như chẳng có người phụ nữ nào cưỡng lại được. Huống hồ, Giang Vụ từ lâu đã lặng lẽ động lòng.

Ba năm yêu đương, anh nâng cô lên tận trời xanh. Toàn thế giới đều biết, công tử nhà họ Chu có một cục cưng trong tim – tên là Giang Vụ.

Họ thuận lý thành chương mà kết hôn.

Trong lễ cưới, anh nắm tay cô, trước mặt cha xứ thề nguyện:

“Cả đời này, chỉ yêu một mình Giang Vụ.”

Cô đã nghĩ, hạnh phúc sẽ mãi mãi như thế.

Cho đến khi cưới chưa được bao lâu, cô cùng Chu Niệm Sinh ra ngoài chơi, gặp phải mấy tên lưu manh say xỉn.

Chu Niệm Sinh đẩy cô ra sau, vội la lên:

“Vụ Vụ, mau chạy đi! Đi gọi người! Để tớ cản bọn chúng!”

Giang Vụ không chịu, nhưng bị Niệm Sinh mạnh mẽ đẩy ra.

Cô cắm đầu chạy, lòng chỉ nghĩ tìm người về cứu bạn.

Nhưng càng chạy, ngực càng tức, cổ họng bỗng trào lên mùi tanh ngọt.

Cô bất ngờ nôn ra một ngụm máu, mắt tối sầm rồi ngất lịm.

Lúc tỉnh lại đã ở trong bệnh viện, cùng lúc nhận hai tin dữ:

Một, bác sĩ nói cô mắc ung thư.

Hai, cảnh sát báo tin, Chu Niệm Sinh bị đám lưu manh kia… làm nhục đến chết, thi thể sáng hôm sau mới được phát hiện, tình cảnh thê thảm.

Thế giới của Giang Vụ sụp đổ trong chớp mắt.

Cũng trong khoảnh khắc đó, thế giới của Chu Nghiễm Tu tan nát.

Anh mất đi người em gái yêu thương nhất.

Sau nỗi đau tột cùng là ngọn lửa giận dữ và hận thù vô biên.

Đôi mắt đỏ ngầu, anh gào hỏi cô, giọng run rẩy, tuyệt vọng:

“Tại sao? Tại sao em lại bỏ nó mà chạy trước? Tại sao chạy rồi mà không đi tìm cứu viện? Em có biết nó chết thảm đến mức nào không?! Giang Vụ, em nói đi, tại sao?!”

Nhìn gương mặt anh chìm trong thống khổ, tim Giang Vụ đau như dao cắt.

Cô muốn giải thích, muốn nói là vì cô nôn máu rồi ngất xỉu, không hề cố ý.

Nhưng giải thích thì có ích gì?

Niệm Sinh đã không còn nữa.

Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
Mang thai ngoài ý muốn, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn

Mang thai ngoài ý muốn, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn

Full
LÂM UYỂN DU

LÂM UYỂN DU

Full
CHỒNG GIẢ BỆNH

CHỒNG GIẢ BỆNH

Full
Chú tôi hơn tôi 12 tuổi, anh ấy đã dạy cho tôi rất nhiều điều lần đầu tiên

Chú tôi hơn tôi 12 tuổi, anh ấy đã dạy cho tôi rất nhiều điều lần đầu tiên

Full
30 TUỔI TÔI KẾT HÔN VỚI MỘT VỊ BÁC SĨ

30 TUỔI TÔI KẾT HÔN VỚI MỘT VỊ BÁC SĨ

Full
Chồng Tôi Là Chồng Người Khác

Chồng Tôi Là Chồng Người Khác

Full
SAU KHI TÔI NỔI TIẾNG, CHỒNG CŨ MUỐN TÁI HÔN

SAU KHI TÔI NỔI TIẾNG, CHỒNG CŨ MUỐN TÁI HÔN

Full
Đứa Con Bí Mật Của Tổng Tài

Đứa Con Bí Mật Của Tổng Tài

Full
Làm Dâu Nhà Giàu Khổ Lắm

Làm Dâu Nhà Giàu Khổ Lắm

Full
KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI SẾP

KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI SẾP

Full
Trò Tráo Đổi Hai Mươi Năm

Trò Tráo Đổi Hai Mươi Năm

Full
CỐ VÃN TÌNH

CỐ VÃN TÌNH

Full
SỢI DÂY ĐỎ TRONG TAY ANH

SỢI DÂY ĐỎ TRONG TAY ANH

Full
HÔN NHÂN DƠ BẨN

HÔN NHÂN DƠ BẨN

Full
Bắt Gặp Chồng Cũ Cùng Tiểu Tam Trong Khách Sạn

Bắt Gặp Chồng Cũ Cùng Tiểu Tam Trong Khách Sạn

Full
TÌNH NHÂN CỦA CHỒNG ÔM BỤNG BẦU TÌM TỚI, TÔI ĐỀ NGHỊ LY HÔN

TÌNH NHÂN CỦA CHỒNG ÔM BỤNG BẦU TÌM TỚI, TÔI ĐỀ NGHỊ LY HÔN

Full
Chỉ Một Tin Nhắn Giả, Tôi Nhận Ra Bạn Trai Là Kẻ Điên

Chỉ Một Tin Nhắn Giả, Tôi Nhận Ra Bạn Trai Là Kẻ Điên

Full
Khi Vợ Cũ Nắm Quyền

Khi Vợ Cũ Nắm Quyền

Full
Cưới Nhầm Lại Thành Đúng

Cưới Nhầm Lại Thành Đúng

Full
Dành Cả Đời Này Bồi Thường Cho Em

Dành Cả Đời Này Bồi Thường Cho Em

Full
Trả Tôi Về Chính Tôi

Trả Tôi Về Chính Tôi

Full
MẸ QUÝ NHỜ CON

MẸ QUÝ NHỜ CON

Full
VẾT NỨT TRONG ĐỜI

VẾT NỨT TRONG ĐỜI

Full
Cú Lật Mặt Của Vợ Hợp Pháp

Cú Lật Mặt Của Vợ Hợp Pháp

Full
Buông tay sau tám năm chờ đợi

Buông tay sau tám năm chờ đợi

Full
khi tình yêu không trả nổi phẩm giá

khi tình yêu không trả nổi phẩm giá

Full
CHỒNG NGOẠI TÌNH VỚI THANH MAI TRÚC MÃ

CHỒNG NGOẠI TÌNH VỚI THANH MAI TRÚC MÃ

Full
LÒNG NGƯỜI NGUỘI LẠNH

LÒNG NGƯỜI NGUỘI LẠNH

Full
Chúng Ta Đừng Gặp Lại

Chúng Ta Đừng Gặp Lại

Full
Chấm Dứt Hợp Tác

Chấm Dứt Hợp Tác

Full
Chị Dâu Theo Chủ Nghĩa Không Con Nhất Quyết Muốn Cắt Bỏ Tử Cung

Chị Dâu Theo Chủ Nghĩa Không Con Nhất Quyết Muốn Cắt Bỏ Tử Cung

Full


Bình luận

Loading...