Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tình Yêu Trong Bóng Tối

Chương 10



Facebook Group
🌟 Tham gia nhóm Facebook!

🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄

Hằng cũng nằm trên sofa khóc, vừa khóc vừa gào:

“Tại sao lại không thể quay lại? Chúng ta quen nhau bao nhiêu năm rồi, sao lại không bằng vài tháng với người khác chứ?”

Nếu là trước đây, chắc tôi đã phản pháo dữ dội, chất vấn anh lấy tư cách gì để mong được tha thứ sau tất cả những gì đã làm.

Nhưng giờ, tôi không còn thấy cần thiết phải tranh cãi nữa.

Tôi và Chi Cầm đỡ Hằng lên taxi.

Khi xe đến dưới nhà tôi, Chi Cầm dùng cả hai tay giữ chặt Hằng – người vẫn đang cố kéo tôi lại – vừa khóc vừa nói:

“Tiểu Chi, nhà tụi tớ nợ cậu nhiều lắm. Yên tâm đi, sau này Hằng sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa.

Nhưng cậu… vẫn có thể làm bạn thân nhất của tớ được không?”

Tôi mỉm cười gật đầu, vẫy tay tạm biệt cô ấy.

Lúc này trời đã tờ mờ sáng, sau một đêm mệt mỏi quay cuồng, tôi chỉ muốn than phiền với Tùy Việt một câu cho đỡ bực.

Tôi lấy điện thoại ra, nhắn cho anh một dòng:

“Chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng?”

“Hạ Chi, em thật sự định ăn lại cỏ đã nhổ đấy à?”

 

17

Tôi ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tùy Việt đang đứng trước mặt, sắc mặt u ám, tay còn xách túi đồ ăn sáng nóng hổi.

Xem ra anh đã tận mắt thấy tôi bước xuống từ chiếc taxi kia.

Trên xe còn có Hằng.

Giờ cho tôi mười cái miệng cũng không giải thích nổi.

Tôi vội vã xua tay:

“Không phải đâu, không phải mà! Là Chi Cầm gọi em qua, nói anh ta uống say…”

“Anh ta uống say thì liên quan gì đến em?” – Tùy Việt cau mày, ngắt lời tôi:

“Giờ anh ta hối hận là tự anh ta chuốc lấy. Em không cần phải thương hại anh ta. Mẹ nó, nạn nhân mà còn đi thương kẻ gây ra tổn thương à?”

 

Tôi cúi đầu, mím môi không dám cãi lại.

Anh cứ càm ràm một hồi như một chú chó lông xù nổi giận.

Cảm giác như anh còn tức giận thay tôi nhiều hơn chính tôi.

Tôi rón rén tiến lại gần, nhẹ nhàng ôm lấy anh.

Anh sững người, rồi khẽ thở dài, giọng cũng mềm hẳn:

“Sau này đừng như vậy nữa.”

Tôi vùi đầu vào ngực anh, gật đầu lia lịa.

“Tùy Việt, em càng ngày càng thích anh nhiều hơn rồi.”

Anh khẽ hừ một tiếng, ôm chặt tôi hơn:

“Dù sao thì cũng chẳng bằng anh thích em đâu.”

 

Về sau này, tôi mới biết, khi tôi còn đang mù quáng ngưỡng mộ một người khác, thì đã có một ánh mắt, lặng lẽ dõi theo tôi từ rất lâu rồi.

Thật sự biết ơn bản thân ngày đó – đã nổi hứng muốn đi ăn lẩu.

18 – Tùy Việt

Lúc huấn luyện quân sự, lớp bên cạnh có một cô gái để mái bằng.

Mũ đội gần như che hết nửa mặt, chỉ lộ ra chiếc cằm tròn tròn – nhìn như một cái bánh bao nhỏ.

Cô ấy bị huấn luyện viên gọi riêng ra vì đi duyệt đội sai chân hoài, bước nào cũng lệch.

Bạn bè tôi cười nghiêng ngả:

“Cô bé đi sai chân dễ thương thật đấy.”

 

Tôi nhìn động tác vụng về của cô ấy, nhẹ nhàng đáp:

“Cũng đáng yêu mà.”

Cô ấy vừa đi vừa ôm bụng, cuối cùng yếu ớt giơ tay:

“Báo cáo thầy, hôm qua em ăn lẩu… giờ em muốn đi vệ sinh…”

Lại một trận cười lớn vang lên.

Sau đó, tôi thường xuyên gặp lại “bé đi sai chân” ở quán lẩu gần cổng trường.

Cô ấy thật sự rất biết ăn – hết đĩa thịt bò này đến đĩa khác.

Cứ có cảm giác miệng cô ấy như hố đen, rõ ràng má đã phồng hết cỡ rồi, vậy mà vẫn còn nhét được thêm.

Tôi nghĩ, được ăn lẩu cùng một người như thế… chắc sẽ rất ngon.

 

Nhờ cô ấy, tôi cũng bắt đầu thích ăn lẩu.

Nhưng sau đó, tôi không còn gặp cô ấy ở quán đó nữa.

Chỉ thỉnh thoảng trong sân trường, thấy cô ấy từ xa lặng lẽ đi sau một đàn anh bên Hóa học.

Khoảng cách giữa hai người rất xa, nhưng ánh mắt cô thì chẳng rời khỏi người kia một giây.

Tôi từng gặp tên đàn anh đó rồi.

Có một cô gái trong CLB – tôi quên tên – thường hay mang nước cho tôi, từng được anh ta đến đón ở cổng trường.

Đơn phương thì thôi, lại còn đơn phương một người… không bằng mình.

Đúng là đồ ngốc đi sai chân.

 

Tôi quen với việc ăn lẩu một mình.

Cho đến một ngày, đang ăn rất ngon thì nghe phía sau có người nói:

“Anh ơi, anh đi một mình à?”

Tôi quen với việc bị bắt chuyện rồi, nên như thường lệ, lập tức từ chối.

Ai ngờ lần này lại nhầm – người ta chỉ muốn xin ghép bàn ăn lẩu thôi.

Tôi ngẩng đầu lên – là cô ấy, mắt mũi đỏ hoe.

Vẫn rất đáng yêu.

(Đã hết truyện)

Thiên Kim Thật Đổi Lại Cuộc Đời (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện Đại, Vả Mặt, Trả Thù, Trọng sinh,

Tôi là thiên kim thật, nhưng vừa sinh ra đã bị quản gia tráo đổi.

 

Tranh thủ lúc không có ai, tôi cố gắng bò đến bên nôi, đạp cô thiên kim giả rơi xuống đất.

 

Mười tám năm sau, quản gia nhìn tôi đầy vẻ nhân từ:

 

“Ta là bố của con.”

 

Sau đó, ông ta đấm đá chính con gái ruột của mình rồi bắt cô ta quỳ xuống, gọi tôi là đại tiểu thư.

 

1.

 

Kiếp trước, tôi bị ép chec, đến lúc gần mất mạng mới biết mình là thiên kim thật của nhà họ Giang.

 

Bố tôi, không, là Lương Triết - quản gia của nhà họ Giang - khinh thường nhìn tôi:

 

“Mày chec đi, con gái tao sẽ danh chính ngôn thuận, nó sẽ trở thành công chúa cao quý nhất Hải Thành.”

 

“Chec đi. Nếu có trách thì hãy trách bố ruột của mày quá giàu, khiến người ta đỏ mắt thèm muốn.”

 

Sau đó, tôi đã chec.

 

Đến tận lúc hấp hối, tôi mới biết tên ác ma đó không phải là bố tôi.

 

Một vụ tai nạn xe hơi được ngụy trang một cách vụng về, tài xế gây tai nạn nhận tiền rồi bỏ trốn.

 

Vì người chec là tôi, một người bình thường, lại có quản gia Lương Triết nhà họ Giang đứng ra lo liệu, nên vụ án nhanh chóng được giải quyết qua loa.

 

Tôi bị đưa đến lò hỏa táng, tro cốt bị vứt bừa bãi xuống đất, bị những chiếc xe băng qua đường cán qua.

 

Tôi lưu lại trên thế gian này 3 ngày.

 

Tận mắt nhìn bố Giang và mẹ Giang thân mật khăng khít với cô thiên kim giả, còn Lương Triết – kẻ ác ma đối với tôi – cũng đứng bên cạnh tươi cười khen ngợi:

 

“Giang tiểu thư là đại tiểu thư tốt nhất, lịch sự nhất mà tôi từng thấy.”

 

Hình như tôi đã trải qua một thế giới giả dối, xám xịt và đẫm m/á/u, còn cô ta thì sống dưới ánh mặt trời tươi sáng, rạng rỡ, được bố mẹ yêu thương.

 

7 ngày sau khi tôi qua đời, thiên kim giả sẽ tổ chức một đám cưới xa hoa với thiếu gia Tư Cận nhà họ Tư.

 

Hai người nắm tay nhau bước vào hôn nhân, chuyện Giang Linh Việt từng b/ắ/t n/ạ/t, sỉ nhục tôi trong quá khứ cũng sẽ tan biến theo thời gian.

 

Tôi còn nhớ câu mà Tư Cận đã nói khi tôi cố gắng thi đậu vào trường đại học hàng top.

 

Khi đó anh ta đang bị Giang Linh Việt theo đuổi, trong lúc tức giận đã chỉ tay vào tôi đang đứng ở 1 bên:

 

“Nếu tôi có thích người khác thì sẽ thích cô ta, không đời nào thích cô.”

 

Chỉ một câu nói đó, đã khiến tôi phải chịu đựng sự bắt nạt kéo dài suốt hai năm từ Giang Linh Việt.

 

Cuối cùng mọi việc kết thúc bằng việc tôi bị ép nghỉ học, một kết cục thảm hại.

 

Cái chec của tôi đã mang lại lợi ích cho rất nhiều người, trong đó có Giang Linh Việt và cả ông bố ruột ác ma của cô ta, Lương Triết.

 

2.

 

Tôi bay lơ lửng trên không, lạnh lùng nhìn những người này.

 

Giang Linh Việt bực bội lén đi gặp Lương Triết:

 

“Rốt cuộc ông muốn gì? Nhất quyết phải khiến tôi mất đi cuộc sống này mới vừa lòng sao?”

 

“Việc xử lý Lương Uyển thế nào rồi? Cô ta còn tồn tại một ngày, tôi còn không yên lòng.”

 

Cô ta gằn giọng, gần như gào lên: “Tại sao lúc đó ông không trực tiếp bóp cổ cô ta chec đi? Ông muốn hủy hoại tôi sao?”

 

Lương Triết vụng về an ủi con gái ruột của mình, khóe miệng nở một nụ cười đắc ý, kể lể như đang lập công:

 

“Yên tâm, cô ta sẽ không làm phiền con được nữa đâu.”

 

“Cô ta đã chec rồi.”

 

“Con sẽ mãi mãi là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng, là công chúa của ta.”

 

Giang Linh Việt ngừng đánh đập bố ruột, thậm chí còn cho phép Lương Triết ôm cô ta một cái.

 

Cuối cùng, cô ta trừng mắt nhìn ông ta:

 

“Tốt nhất là ông nên nghỉ việc đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi, đừng để tôi phải hận ông.”

 

Tôi ở lại thế giới này ba ngày, nhìn họ chuẩn bị đám cưới, vui đùa giải trí, cứ như mọi điều tăm tối đều không liên quan đến họ.

 

Cho đến khi có một người quét sạch tro cốt của tôi khỏi mặt đất, tôi mới có thể rời đi.

 

3.

 

Mở mắt ra lần nữa, mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện kích thích khiến tôi muốn khóc. Miệng tôi bị bịt chặt, gần như nghẹt thở.

 

Một bàn tay bế tôi lên, một bé gái sơ sinh khác được thay thế vào nôi của tôi:

 

“Đại tiểu thư, cô đừng trách tôi, hãy trách cuộc sống nhà họ Giang của cô quá sung sướng.”

 

Tôi ngước mắt nhìn khuôn mặt ác quỷ quen thuộc đó, là Lương Triết ở phiên bản trẻ hơn, kiểu thư sinh bại hoại.

 

Rồi nhìn đôi tay ngắn ngủn của mình, tôi chợt nhận ra, có lẽ tôi đã được tái sinh, trở về khoảnh khắc bị tráo đổi.

 

Não tôi điên cuồng nghĩ cách đối phó.

 

Tôi không muốn bị đổi đi.

 

Lúc này, Lương Triết đột nhiên nhận một cuộc điện thoại:

 

“Đại thiếu gia, phu nhân đã sinh một cô con gái. Yên tâm, mẹ tròn con vuông. Gì cơ? Bảo tôi đến đón anh ạ?”

 

Ông ta im lặng một chút: “Vâng, tôi đến ngay đây.”

 

Lương Triết liếc nhìn tôi, rồi gọi điện cho một người:

 

“Không phải cô thích tôi sao? Đến bệnh viện đi. Đem đứa bé gái trên giường bệnh đi. Ngay lập tức.”

 

Ông ta nhìn tôi một cái, rồi ra khỏi phòng bệnh.

 

Đồng bọn của ông ta sẽ bế đứa bé trên giường bệnh đi, vậy thì chiếc nôi sẽ là nơi an toàn.

 

Tôi dùng hết sức dịch chuyển, bám vào thành nôi, rồi............đạp cô thiên kim giả trên nôi xuống đất.

 

Thiên kim giả khóc ré lên.

 

Ba phút sau, một người phụ nữ bước vào, bà ta nhìn quanh, không thấy em bé nằm trên giường, chỉ thấy thiên kim giả đang khóc dưới đất.

 

Bà ta dùng tay bịt chặt miệng thiên kim giả, nhưng đứa bé vẫn chưa ngừng nức nở.

 

Đột nhiên, bà ta ném mạnh thiên kim giả vào tường, mỉm cười một cách độc ác:

 

“Con khốn, mày là đứa con của con tiện nhân đó với anh Lương Triết của tao đúng không?”

 

“Tiện nhân đã chec rồi, sao không đem mày đi cùng luôn đi?”

 

“Đồ tiểu tiện nhân.”

 

Mặt thiên kim giả tái mét, ngất đi. Mu bàn tay cũng chảy máu.

 

Người phụ nữ dùng tay áo lau qua vết máu một cách cẩu thả, rồi bế thiên kim giả rời đi.

 

Bà ta chính là Đào Nguyệt, mẹ kiếp trước của tôi.

 

Kiếp trước, từ lúc sinh ra, mu bàn tay phải của tôi đã có một vết sẹo đáng sợ, hóa ra là do chuyện này mà có.

 

Nhưng kiếp này, những đau khổ mà tôi đã từng phải chịu, giờ thiên kim giả sẽ phải chịu lại một lần nữa.

 

Bắt đầu từ bây giờ, tôi chính là Giang Linh Việt, còn cô ta là Lương Uyển.

 

Ai bảo cô ta xúi giục bố mình giec tôi cơ chứ? Đã làm chim tu hú chiếm tổ còn không muốn để tôi được sống.

 

Trong tai họa này, Lương Triết, Lương Uyển, Đào Nguyệt - không một ai vô tội.

 

Cuối cùng tôi cũng có thể sống cuộc đời mà tôi mong muốn.

 

Cho đến khi một người đàn ông hớt hải chạy vào.

 

Tôi nhìn thấy khuôn mặt của đại thiếu gia nhà họ Giang phiên bản trẻ tuổi.

 

Lúc này, dây thần kinh căng thẳng của tôi mới được thả lỏng.

 

Tôi thấy ông ấy quỳ gối trước nôi, mừng rỡ nhìn tôi, cẩn thận chạm vào mặt tôi.

 

Trước khi nhắm mắt ngất đi, tôi thoáng thấy nụ cười đắc ý kín đáo trên khóe môi Lương Triết.

 

Ông ta nghĩ kế hoạch của mình đã thành công.

 

Ông ta nghĩ đứa bé nằm trong nôi là con gái của mình.

 

Ông ta sẽ không bao giờ đi làm xét nghiệm ADN, bởi vì nếu xét nghiệm, bệnh viện so sánh trình tự gen rất có thể sẽ phát hiện tôi mới là con gái nhà họ Giang, kế hoạch mà ông ta dày công chuẩn bị sẽ đổ bể.

 

Cho nên, cứ để bọn họ giày vò lẫn nhau đi.

 

Tôi rất mong chờ ngày mà Lương Triết – tên ác ma đã hành hạ tôi cả đời, rồi thuê người giec tôi – biết được sự thật.

 

4.

 

Sống ở nhà họ Giang vài năm, tôi mới biết, một gia đình thực sự có tình yêu thương thì không cần phải cẩn thận dè dặt, không có những lời trách mắng và bạo lực.

 

Tôi được tám người luân phiên chăm sóc, tất cả đều tốt nghiệp thạc sĩ 985, dạy dỗ tôi từ rất sớm.

 

Những bản nhạc violin du dương, những tiếng cười và lời khen ngợi thỉnh thoảng vang lên, khiến tôi thấy thật không chân thực.

 

Họ nói họ thấy tôi rất ngoan, không khóc không quấy, mẹ tôi thậm chí còn lo lắng đến mức nhiều lần tìm bác sĩ hỏi thăm, nhiều lần làm kiểm tra thân thể.

 

Bà ấy muốn tôi khóc, quấy như những đứa trẻ bình thường, vô tư lự, không bệnh tật.

 

Nhưng trước đây ở nhà họ Lương, chỉ cần tôi khóc, mẹ Đào Nguyệt sẽ đè tôi lại, tát vào mặt tôi:

 

“Tiểu tiện nhân. Sao mày không chec chung với mẹ mày luôn đi? Làm tao mất ngủ, mày cũng đừng hòng được yên thân.”

 

Lương Triết thường ngầm đồng ý đứng nhìn, khi Đào Nguyệt không quản được, ông ta cũng sẽ độc ác bóp cổ tôi:

 

“Còn dám ồn ào, tao bóp chec mày.”

 

Vì vậy, tôi không dám khóc.

 

Từ năm 3 tuổi, khi biết khóc không những không đổi được sự thương xót, mà còn rước lấy đòn roi, tôi đã không còn khóc nữa, cứ như thể bẩm sinh không có tuyến lệ.

 

Chỉ là thỉnh thoảng khi nhìn thấy những đứa trẻ có gia đình hạnh phúc trên đường, tôi sẽ thầm ghen tị, ước gì người được ôm trong vòng tay đó là tôi thì tốt biết mấy.

 

Lúc bị xe tông chec tôi cũng không khóc, dù rất đau, nhưng tôi biết, không ai thương xót, khóc cũng vô ích.

 

Cho nên, bây giờ tôi không thể khóc được, người nhà họ Giang vì tôi không khóc mà lo lắng sứt đầu mẻ trán.

 

Tôi thậm chí còn hơi muốn cười.

 

Thật tốt biết bao, hóa ra đây mới là hình dáng thực sự của một gia đình.

 

Tôi giả vờ khóc to hai tiếng.

 

Bố tôi cọ vào tôi như một đứa trẻ: “Khóc rồi, khóc rồi, bé cưng khóc rồi.”

 

Mẹ tôi kéo ông lại: “Lớn rồi mà còn làm trò này? Bé cưng sinh non một tháng, anh đừng có hôn chec con gái tôi.”

 

Hóa ra, tôi đã sinh non một tháng.

 

Vậy, lần tráo đổi thiên kim thật giả này, là ngẫu nhiên trùng hợp, hay đã có âm mưu từ trước?

 

Tôi không biết.

 

Phía xa, Lương Triết nhìn người nhà họ Giang yêu thương, quan tâm tôi đến vậy, ông ta đẩy gọng kính, nở một nụ cười đắc ý kín đáo.

 

Tôi chỉ cảm thấy một cơn buồn nôn.

 

Ông ta sẽ phải trả giá.

 

5.

 

Năm tôi 8 tuổi, tôi mặc chiếc váy xinh đẹp, bước xuống từ cầu thang xoắn ốc.

 

Giờ đây, tôi đã có thể thực hiện một số hành động.

 

Lương Triết coi tôi là con gái mình, là thiên thần nhỏ của ông ta, nên luôn nghe theo lời tôi.

 

Bộ dạng này, thật không giống với người cha bạo lực kiếp trước, người đã đấm đá tôi và dùng ghế phang tôi chỉ vì tôi muốn đi học.

 

Tám tuổi, Lương Uyển lúc này chắc đã thành thạo mọi kỹ năng, giặt giũ, nấu ăn, làm việc nhà, còn có thể làm thêm để kiếm thêm thu nhập.

 

Chỉ là không biết việc học hành thế nào, chắc cũng không ra sao, dù sao Lương Triết và Đào Nguyệt sẽ không để cô ta có thời gian học đâu.

 

Kiếp trước, Lương Uyển đã không thích học, thành tích rất tệ.

 

Mỗi lần có kết quả học tập của Lương Uyển, và kết quả của tôi, Lương Triết sẽ đấm đá tôi.

 

Điểm càng cao, tôi càng bị đánh nặng hơn.

 

Lúc đầu tôi không hiểu tại sao.

 

Sau này tôi mới hiểu, vì ông ta không muốn con gái ruột của mình bị so sánh thua kém. Nếu tôi là một kẻ hư hỏng, ông ta sẽ mãn nguyện.

 

Nhưng đến lúc hiểu ra thì đã quá muộn. Tôi của kiếp trước, sau khi chịu đựng mọi dày vò, đã chec đi trong ấm ức.

Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
LÂM UYỂN DU

LÂM UYỂN DU

Full
Trò Tráo Đổi Hai Mươi Năm

Trò Tráo Đổi Hai Mươi Năm

Full
Mang thai ngoài ý muốn, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn

Mang thai ngoài ý muốn, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn

Full
CHỒNG GIẢ BỆNH

CHỒNG GIẢ BỆNH

Full
Chú tôi hơn tôi 12 tuổi, anh ấy đã dạy cho tôi rất nhiều điều lần đầu tiên

Chú tôi hơn tôi 12 tuổi, anh ấy đã dạy cho tôi rất nhiều điều lần đầu tiên

Full
Bắt Gặp Chồng Cũ Cùng Tiểu Tam Trong Khách Sạn

Bắt Gặp Chồng Cũ Cùng Tiểu Tam Trong Khách Sạn

Full
Chồng Tôi Là Chồng Người Khác

Chồng Tôi Là Chồng Người Khác

Full
SAU KHI TÔI NỔI TIẾNG, CHỒNG CŨ MUỐN TÁI HÔN

SAU KHI TÔI NỔI TIẾNG, CHỒNG CŨ MUỐN TÁI HÔN

Full
Đứa Con Bí Mật Của Tổng Tài

Đứa Con Bí Mật Của Tổng Tài

Full
KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI SẾP

KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI SẾP

Full
30 TUỔI TÔI KẾT HÔN VỚI MỘT VỊ BÁC SĨ

30 TUỔI TÔI KẾT HÔN VỚI MỘT VỊ BÁC SĨ

Full
CỐ VÃN TÌNH

CỐ VÃN TÌNH

Full
Chấm Dứt Hợp Tác

Chấm Dứt Hợp Tác

Full
HÔN NHÂN DƠ BẨN

HÔN NHÂN DƠ BẨN

Full
TÌNH NHÂN CỦA CHỒNG ÔM BỤNG BẦU TÌM TỚI, TÔI ĐỀ NGHỊ LY HÔN

TÌNH NHÂN CỦA CHỒNG ÔM BỤNG BẦU TÌM TỚI, TÔI ĐỀ NGHỊ LY HÔN

Full
Chỉ Một Tin Nhắn Giả, Tôi Nhận Ra Bạn Trai Là Kẻ Điên

Chỉ Một Tin Nhắn Giả, Tôi Nhận Ra Bạn Trai Là Kẻ Điên

Full
Khi Vợ Cũ Nắm Quyền

Khi Vợ Cũ Nắm Quyền

Full
LIVESTREAM BẮT GIAN

LIVESTREAM BẮT GIAN

Full
Trả Tôi Về Chính Tôi

Trả Tôi Về Chính Tôi

Full
Làm Dâu Nhà Giàu Khổ Lắm

Làm Dâu Nhà Giàu Khổ Lắm

Full
Đắng Cay Của Một Người Mẹ

Đắng Cay Của Một Người Mẹ

Full
SỢI DÂY ĐỎ TRONG TAY ANH

SỢI DÂY ĐỎ TRONG TAY ANH

Full
VẾT NỨT TRONG ĐỜI

VẾT NỨT TRONG ĐỜI

Full
Cú Lật Mặt Của Vợ Hợp Pháp

Cú Lật Mặt Của Vợ Hợp Pháp

Full
Buông tay sau tám năm chờ đợi

Buông tay sau tám năm chờ đợi

Full
khi tình yêu không trả nổi phẩm giá

khi tình yêu không trả nổi phẩm giá

Full
CHỒNG NGOẠI TÌNH VỚI THANH MAI TRÚC MÃ

CHỒNG NGOẠI TÌNH VỚI THANH MAI TRÚC MÃ

Full
LÒNG NGƯỜI NGUỘI LẠNH

LÒNG NGƯỜI NGUỘI LẠNH

Full
Chúng Ta Đừng Gặp Lại

Chúng Ta Đừng Gặp Lại

Full
Chị Dâu Theo Chủ Nghĩa Không Con Nhất Quyết Muốn Cắt Bỏ Tử Cung

Chị Dâu Theo Chủ Nghĩa Không Con Nhất Quyết Muốn Cắt Bỏ Tử Cung

Full
HÔN NHÂN CỦA BỐI VI AN

HÔN NHÂN CỦA BỐI VI AN

Full


Bình luận

Loading...