Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Làm Dâu Nhà Giàu Khổ Lắm

Chương 10



Facebook Group
🌟 Tham gia nhóm Facebook!

🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄

Sau buổi phỏng vấn, Sunny khoác tay tôi, kéo tôi lên xe cùng chị ấy.  

 

"Thế nào? Có thấy hả giận không?" Sunny không còn vẻ lạnh lùng trước đó nữa, mà tràn đầy đắc ý.  

 

"Chị Sunny…" Tôi cười bất lực.  

 

"Ấy ấy, không cần cảm ơn chị đâu!" Sunny phất tay, vẻ mặt hào hứng, "Dù sao thằng em khờ Úc Hành cũng dặn chị rằng phải bảo vệ em thật tốt. Nhưng mà chị cũng sảng khoái lắm, lâu lắm rồi chưa được dằn mặt trà xanh!"  

 

Thấy tôi không nói gì, Sunny nhẹ nhàng xoa đầu tôi: "Ngốc à, trước đây chịu ấm ức gì em cũng phải tự nuốt vào trong, nhưng từ giờ sẽ không còn như vậy nữa. Sau lưng em có Úc Hành, có chị, có cả nhà họ Úc. Ai dám bắt nạt em, bọn chị đều sẽ đòi lại công bằng cho em."  

 

Trong lòng tôi chợt dâng lên một cảm giác ấm áp, vừa chua xót vừa cảm động.  

 

"Em… em cảm ơn chị."  

 

"Cảm ơn gì trời, chúng ta là người một nhà mà." 

 

Vài ngày sau, khi tôi đến công ty thì phát hiện Lâm Diêu đã nghỉ việc.  

 

Cùng cuốn gói với cô ta còn có cả Triệu Tổng, công ty đổi một nữ giám đốc trẻ tuổi hơn lên thay.  

 

Nghe nói, Lâm Diêu và Triệu Tổng vụng trộm sau lưng, làm không ít chuyện mờ ám và gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh công ty. Tổng công ty quyết định sa thải cả hai, thậm chí còn tuyên bố cấm các công ty cùng ngành tuyển dụng họ.  

 

Còn gia đình Lâm Diêu trước giờ kinh doanh vật liệu xây dựng lại bất ngờ bị phanh phui hàng loạt hành vi phạm pháp.  

 

Ba Lâm… vào tù.  

 

Nhà họ Lâm đã phá sản chỉ sau một đêm.  

 

Nghe tin này, cô bạn thân của tôi phấn khích không thôi.  

 

"Bảo bối, chồng cậu vì cậu mà quét sạch mọi chướng ngại, báo thù rửa hận, cậu không định làm gì đó để cảm ơn người ta à?"  

 

Tôi: "Làm bánh nhỉ?"  

 

Nghiêm Nghiêm bĩu môi: "Gỗ mục không thể chạm khắc!"  

 

Sau đó gửi tôi một loạt "chiến lược", khiến tôi chỉ biết lặng lẽ kéo cô ấy vào danh sách đen… 10 phút.  

 

…… 

 

Tối hôm đó, khi Úc Hành về đến nhà, tôi vừa tắm xong.  

 

Anh có tiệc xã giao, chắc đã uống vài ly. Tuy vẫn còn tỉnh táo nhưng môi lại đỏ như máu, ánh mắt có chút m.ô.n.g lung.  

 

Dáng vẻ nửa say nửa tỉnh này của anh khiến tim tôi như có trăm móng vuốt cào cấu.  

 

Tôi vội vàng ngồi dậy đỡ lấy anh: "Anh ngồi xuống đây đi, em pha trà giải rượu cho anh."  

 

Vừa định đứng dậy, anh đã kéo tôi lại, khiến tôi ngã phịch xuống đùi anh.  

 

Cánh tay anh siết chặt eo tôi, ánh mắt dịu dàng như nước, hàng mi dài khẽ lay động: "Đừng đi, vợ yêu, ở lại với anh một lát."  

 

Nói rồi, anh còn dụi mặt vào hõm cổ tôi.  

 

Trái tim tôi lập tức mềm nhũn.  

 

Mấy giây trôi qua, anh vẫn không có động tĩnh gì, nhưng nhịp tim tôi vẫn đập dồn dập.  

 

"Úc Hành?" Tôi khẽ gọi.  

 

"Gọi anh là 'chồng'." Anh nghiêm túc chỉnh lại lời của tôi.  

 

Nghe anh yêu cầu như vậy thì mặt tôi đỏ bừng, lúng túng mãi mà không thốt ra được.  

 

Anh lại mở mắt nhìn tôi chăm chú, đáy mắt ánh lên tia cười tinh nghịch: "Hôm đó ở sàn đấu quyền anh, em gọi rất dứt khoát mà?"  

 

Tôi lí nhí như muỗi kêu: "Chồng ơi."  

 

"Gọi lại lần nữa nào…"  

 

"Chồng ơi… Ưmm…"  

 

Gió đêm thổi tung rèm trắng. Ngoài kia, ánh trăng cũng e thẹn mà ửng hồng.  

 

 

Ba tháng sau, tôi phát hiện mình đã mang thai.  

 

Sau khi biết tin, Úc Hành vui đến mức cả đêm không ngủ; nhưng ngay ngày hôm sau, anh lại mang vẻ mặt lo lắng.  

 

Tôi có hơi bất an: "Em có em bé làm anh không vui sao?"  

 

Anh nhẹ nhàng đặt tay lên bụng tôi, lúc này nơi ấy vẫn còn phẳng lì: "Không phải không vui, mà là anh lo. Anh lo em sẽ vất vả 10 tháng mang thai, cũng sợ…"  

 

Tôi biết anh định nói gì.  

 

Mẹ tôi đã qua đời vì khó sinh khi hạ sinh tôi.  

 

Đó là nỗi đau của ba tôi, cũng là nỗi đau trong lòng tôi.  

 

Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y anh: "Có anh ở bên, em và con nhất định sẽ bình an." 

 

 

10 tháng sau, tôi hạ sinh một cặp long phụng.  

 

Cả nhà họ Úc vui mừng khôn xiết.  

 

Nhóm chat "Gia đình thân thương hòa thuận" lại bùng nổ.  

 

“Đẹp trai nhất Úc gia” chuyển khoản 500 nghìn tệ.  

 

“Anh cả điềm đạm” chuyển khoản 500 nghìn tệ.  

 

“Chị Úc” chuyển khoản 500 nghìn tệ.  

 

“Em trai mê xe” chuyển khoản 500 nghìn tệ.  

 

Và cuối cùng, đến lượt mẹ chồng tôi lên sàn: [Tránh ra nào, đến lượt mẹ!]  

 

Bà gửi một bức ảnh vào nhóm.  

 

"Chúc mừng con dâu và hai đứa cháu yêu quý của bà, phần thưởng là… một khu trang viên!!!"  

 

Tôi: "…"  

 

Úc Hành ôm lấy tôi: "Giao bọn trẻ cho họ chăm, đợi em hồi phục rồi, chúng ta đi thảo nguyên xem sư tử nhé."  

 

Tôi bật cười: "Được thôi!"  

 

…  

 

5 tháng sau, tôi và Úc Hành đứng trên thảo nguyên.  

 

Tôi đang cho một chú nai con ăn.  

 

"Tách!"  

 

Nghe thấy tiếng chụp ảnh, tôi ngẩng lên, thấy Úc Hành cầm máy ảnh, khẽ cười: "Lần trước em lén chụp anh, lần này đến lượt anh thôi."  

 

Thì ra… anh vẫn luôn biết.  

 

Lúc hoàng hôn, chúng tôi dựa vào nhau ngắm mặt trời lặn trên thảo nguyên.  

 

Úc Hành bỗng hỏi: "Em biết câu nói anh thích nhất là gì không?"  

 

"Là gì vậy?"  

 

“Người ấy sẽ giống như cầu vồng, gặp rồi mới biết có tồn tại.”

 

Câu nói ấy… là tôi đã từng viết.  

 

Anh lấy ra bức ảnh cũ, mặt sau chính là dòng chữ tôi từng để lại.  

 

"Vợ à, chúng ta mãi mãi không rời xa, nhé?"  

 

Tôi nhẹ nhàng hôn lên môi anh:  

 

"Vâng. Ngoéo tay treo ngược, trăm năm không đổi."  

 

(Hoàn) 

(Đã hết truyện)

Thầm Lặng Yêu Em (đọc thử truyện)

📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự: Hiện Đại, Ngôn Tình, Vả Mặt,

1

Đọc xong hai tin nhắn trò chuyện ấy, đầu óc tôi trống rỗng, tiếng ù ù trong tai vang lên chói tai.

Ngay cả đôi tay cũng không kìm được mà run rẩy.

Thì ra… hôm qua Triệu Thiếu Du dụ dỗ tôi vào khách sạn.

Chỉ là vì tức giận chuyện hoa khôi trường không đồng ý lời tỏ tình của hắn.

Chứ không phải, hắn thật sự thích tôi.

Nghĩ đến đây, tim tôi đau như bị dao cắt.

Tôi dùng sức ép chặt ngực mình, cúi gập người thở dốc.

Nước mắt như vỡ đê mà tuôn ra.

Tôi cắn chặt môi, khóc không một tiếng động.

Rèm cửa trong khách sạn vì quá cũ nên không thể kéo khít.

Lúc này, một chút ánh sáng ban mai chiếu vào đầu giường.

Triệu Thiếu Du cau mày nheo mắt, dứt khoát kéo chăn trùm kín đầu.

Điện thoại hắn lại rung thêm một lần nữa.

Tôi cúi đầu nhìn, là một tin nhắn đặt phòng khách sạn.

Cùng lúc đó, người anh em thân thiết của Triệu Thiếu Du lại gửi thêm một tin WeChat.

【Du ca, phòng hạng sang hướng biển năm sao đã đặt cho anh rồi, ngày mai nhất định phải chiếm được hoa khôi!】

【Có điều, vì Lâu Tâm Nguyệt mà anh chịu chi ghê thật.】

Thấy ba chữ “khách sạn năm sao”, trong ngực tôi đột nhiên nhói lên một trận đau buốt, đau đến mức thở không nổi.

Tôi không nhớ nổi bản thân đã nhặt từng mảnh quần áo rơi rớt trên sàn thế nào, cũng không nhớ mình đã vụng về mặc lại ra sao.

Trước khi rời đi, tôi quay đầu nhìn lại căn phòng khách sạn chật hẹp, cũ kỹ ấy.

Những cảnh tượng ái ân cùng Triệu Thiếu Du tối qua hiện lên trong đầu.

Giờ nhìn đống giấy vệ sinh chất đầy trên đất.

Cảm giác nhục nhã dữ dội ập đến, như xé đôi cả người tôi.

Tôi không do dự thêm nữa, loạng choạng chạy đi.

2

Về đến nhà, bác trai bác gái đã chu đáo dọn sẵn bữa sáng lên bàn.

“Nhuyễn Nhuyễn à, sao Thiếu Du không về cùng con?”

Tôi cứng nhắc nhận bát cháo trong tay bác gái, vội vàng đáp:

“Anh Du hôm qua sau tiệc tốt nghiệp thì đi chơi với mấy người bạn thân rồi.”

Bác gái bưng thêm đĩa dưa muối, hậm hực nói:

“Tôi đã biết nó không đáng tin mà, uổng công bác trai con còn bảo, nó lớn lên nhất định có thể chăm sóc tốt cho con.

Kết quả thằng khốn đó quay lưng liền bỏ mặc con.”

Tôi gượng cười: “Không sao đâu bác, hôm qua mấy đứa con gái chúng con ở chung khách sạn, cũng an toàn lắm.”

“Ừ, nó là con trai, con theo cũng không tiện, mấy đứa con gái ở cùng thì an toàn.”

Nghe xong, tôi cúi đầu, múc một thìa cháo bỏ vào miệng.

Bị nóng đến mức đầu lưỡi tê rát.

Mắt tôi đỏ hoe, nhưng không dám ngẩng lên.

Sợ chỉ cần ngẩng đầu, gương mặt đẫm nước mắt sẽ bị bác gái phát hiện.

Đành cứng rắn nuốt ngụm cháo nóng bỏng ấy xuống bụng.

Ăn được nửa bát cháo, Triệu Thiếu Du ngáp dài bước vào, thuận tay ngồi xuống đối diện tôi.

Trong lúc bác gái vào bếp lấy bát đũa cho hắn.

Dưới bàn, hắn khẽ đá chân tôi một cái.

“Sao không đợi anh, đã chạy rồi.”

Hơi thở tôi nghẹn lại, bàn tay giấu trong tay áo siết chặt thành nắm.

Tôi không biết, sau khi quan hệ với tôi đêm qua.

Giờ hắn còn có tâm thái gì mà tự xưng “anh” nữa.

Thấy tôi im lặng, Triệu Thiếu Du liền giật lấy bát cháo trong tay tôi, cầm thìa tôi vừa dùng, tự nhiên ăn tiếp.

Động tác của hắn quen thuộc vô cùng.

Giống hệt dáng vẻ từ nhỏ đến lớn, hắn cố tình giành miếng thịt trong bát tôi, cướp đồ ăn vặt trong tay tôi để chọc ghẹo.

Nhưng tôi biết, chúng tôi đã không thể quay lại như trước.

Bất chợt nhớ lại chuyện sáng nay.

Một luồng tức giận dâng lên trong lòng tôi.

Tôi bật dậy, bước tới bên hắn, đổ thẳng nốt chỗ cháo còn lại trong bát vào thùng rác.

Sau đó nhìn hắn, lạnh lùng nói.

“Muốn ăn cháo thì vào bếp.”

Triệu Thiếu Du nhìn đuôi mắt tôi đỏ hoe, hơi ngả người ra sau, hai chân bắt chéo tự nhiên.

“Chỉ uống có nửa bát cháo của em thôi mà, nhỏ nhen thật.”

Hắn hừ nhẹ một tiếng, đứng dậy.

Hờ hững nói: “Vẫn y như hồi nhỏ.”

Tôi nghẹn lời, cảm giác như đấm vào bông mềm.

Cuối cùng, khi Triệu Thiếu Du lướt qua vai tôi, hắn nhét một viên thuốc nhỏ vào túi áo tôi.

Thản nhiên để lại một câu.

“Nhớ uống.”

Nhìn bóng hắn rẽ lên lầu hai.

Rõ ràng là giữa mùa hè, vậy mà tôi lại thấy lạnh buốt khắp người.

Thì ra hắn biết hết mọi chuyện.

3

Triệu Thiếu Du ngủ bù cả buổi sáng, gần tối mới từ trên lầu xuống.

Trên người đã thay bộ quần áo mới tinh.

Ngay cả vài lọn tóc xoăn rủ trước trán cũng được chải chuốt tỉ mỉ.

Hắn vốn đã có gương mặt tuấn tú, chỉ cần chỉnh sửa đôi chút liền đẹp đến mức khó tin.

Bác gái đang ngồi sofa chơi điện thoại, thấy hắn ăn mặc như sắp ra ngoài thì cất tiếng hỏi: “Sắp ăn tối rồi, con còn định đi đâu vậy?”

Triệu Thiếu Du ngồi xuống, lấy khăn giấy lau đi vết bẩn nhỏ xíu trên giày.

Thản nhiên đáp: “Đi tìm con dâu cho mẹ chứ đi đâu.”

Bác gái đùa:

“Cái miệng con khéo thật, coi chừng Nhuyễn Nhuyễn chạy mất, đến lúc đó ngay cả vợ cũng chẳng tìm được.”

Câu nói bông đùa này khiến cả tôi và Triệu Thiếu Du đều sững lại.

Năm đó, nhà họ Triệu bên cạnh bỗng dưng bốc cháy.

Ba tôi vì cứu người bạn thân nhất là chú Triệu, đã liều mình xông vào biển lửa.

Sau đó, mẹ tôi cũng mất vì bệnh.

Bác trai bác gái nhà họ Triệu liền đưa tôi – đứa trẻ còn nhỏ dại – về nuôi như con ruột.

Vì thế, họ luôn mong sau này tôi sẽ gả cho Triệu Thiếu Du.

Để họ có thể chăm sóc tôi cả đời.

Chuyện này, tôi và Triệu Thiếu Du từ nhỏ đã biết.

Mang thai ngoài ý muốn, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn

Mang thai ngoài ý muốn, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn

Full
CHỒNG GIẢ BỆNH

CHỒNG GIẢ BỆNH

Full
Chú tôi hơn tôi 12 tuổi, anh ấy đã dạy cho tôi rất nhiều điều lần đầu tiên

Chú tôi hơn tôi 12 tuổi, anh ấy đã dạy cho tôi rất nhiều điều lần đầu tiên

Full
Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Anh ấy đã cưới người phụ nữ của anh trai mình.

Full
Bắt Gặp Chồng Cũ Cùng Tiểu Tam Trong Khách Sạn

Bắt Gặp Chồng Cũ Cùng Tiểu Tam Trong Khách Sạn

Full
KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI SẾP

KẾT HÔN CHỚP NHOÁNG VỚI SẾP

Full
30 TUỔI TÔI KẾT HÔN VỚI MỘT VỊ BÁC SĨ

30 TUỔI TÔI KẾT HÔN VỚI MỘT VỊ BÁC SĨ

Full
VẾT NỨT TRONG ĐỜI

VẾT NỨT TRONG ĐỜI

Full
Trò Tráo Đổi Hai Mươi Năm

Trò Tráo Đổi Hai Mươi Năm

Full
LÂM UYỂN DU

LÂM UYỂN DU

Full
Chị Dâu Theo Chủ Nghĩa Không Con Nhất Quyết Muốn Cắt Bỏ Tử Cung

Chị Dâu Theo Chủ Nghĩa Không Con Nhất Quyết Muốn Cắt Bỏ Tử Cung

Full
HÔN NHÂN CỦA BỐI VI AN

HÔN NHÂN CỦA BỐI VI AN

Full
SỢI DÂY ĐỎ TRONG TAY ANH

SỢI DÂY ĐỎ TRONG TAY ANH

Full
HÔN NHÂN DƠ BẨN

HÔN NHÂN DƠ BẨN

Full
Chồng Tôi Là Chồng Người Khác

Chồng Tôi Là Chồng Người Khác

Full
MẸ QUÝ NHỜ CON

MẸ QUÝ NHỜ CON

Full
Khi Vợ Cũ Nắm Quyền

Khi Vợ Cũ Nắm Quyền

Full
SAU KHI TÔI NỔI TIẾNG, CHỒNG CŨ MUỐN TÁI HÔN

SAU KHI TÔI NỔI TIẾNG, CHỒNG CŨ MUỐN TÁI HÔN

Full
Cưới Nhầm Lại Thành Đúng

Cưới Nhầm Lại Thành Đúng

Full
THOÁT KHỎI DỰ RÀNG BUỘC

THOÁT KHỎI DỰ RÀNG BUỘC

Full
Chồng tráo con tôi với con chị dâu

Chồng tráo con tôi với con chị dâu

Full
Dành Cả Đời Này Bồi Thường Cho Em

Dành Cả Đời Này Bồi Thường Cho Em

Full
Đứa Con Bí Mật Của Tổng Tài

Đứa Con Bí Mật Của Tổng Tài

Full
Đắng Cay Của Một Người Mẹ

Đắng Cay Của Một Người Mẹ

Full
Cú Lật Mặt Của Vợ Hợp Pháp

Cú Lật Mặt Của Vợ Hợp Pháp

Full
CỐ VÃN TÌNH

CỐ VÃN TÌNH

Full
Chấm Dứt Hợp Tác

Chấm Dứt Hợp Tác

Full
Mẹ Chồng Luôn Thích Khoá Cửa Nhốt Tôi Và Con Gái Bên Ngoài

Mẹ Chồng Luôn Thích Khoá Cửa Nhốt Tôi Và Con Gái Bên Ngoài

Full
Công Bằng Giả Tạ o

Công Bằng Giả Tạ o

Full
Khó theo đuổi

Khó theo đuổi

Full
Bạn Gái Của Tống Dực Bạch

Bạn Gái Của Tống Dực Bạch

Full
TÌNH NHÂN CỦA CHỒNG ÔM BỤNG BẦU TÌM TỚI, TÔI ĐỀ NGHỊ LY HÔN

TÌNH NHÂN CỦA CHỒNG ÔM BỤNG BẦU TÌM TỚI, TÔI ĐỀ NGHỊ LY HÔN

Full


Bình luận

Loading...